Hai điều kiện cơ bản để ghi nhận bất động sản đầu tư vào tài khoản 217

Bất động sản đầu tư là một loại tài sản đặc biệt trong doanh nghiệp, được kế toán ghi nhận vào Tài khoản 217 - Bất động sản đầu tư. Tuy nhiên, để một bất động sản được ghi nhận là tài sản và hạch toán vào tài khoản này, nó phải thỏa mãn đồng thời hai điều kiện quan trọng theo quy định của pháp luật kế toán hiện hành.

I. Bất động sản đầu tư (BĐSĐT) là gì?

Theo Chuẩn mực kế toán Việt Nam (VAS 05 - Bất động sản đầu tư), BĐSĐT là bất động sản (gồm quyền sử dụng đất, nhà hoặc một phần của nhà, hoặc cả hai) được nắm giữ bởi chủ sở hữu (hoặc người đi thuê tài sản theo hợp đồng thuê tài chính) nhằm mục đích:
  • Thu lợi từ việc cho thuê theo một hoặc nhiều hợp đồng thuê hoạt động.
  • Chờ tăng giá để bán trong dài hạn.
BĐSĐT được phân biệt rõ ràng với bất động sản chủ sở hữu sử dụng (ghi nhận vào Tài khoản 211 - Tài sản cố định hữu hình) và bất động sản nắm giữ để bán trong kỳ sản xuất, kinh doanh thông thường (ghi nhận là hàng tồn kho).
Đang tải lên: Đã tải 95257/95257 byte lên.

II. Hai điều kiện thiết yếu để ghi nhận BĐSĐT vào Tài khoản 217

Việc ghi nhận một bất động sản vào tài khoản 217 phải căn cứ vào khả năng tạo ra lợi ích kinh tế và tính tin cậy của giá trị ghi nhận. Hai điều kiện này phải được thỏa mãn cùng lúc

1. Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai

Điều kiện này là nền tảng để xác định liệu một tài sản có thực sự mang lại giá trị cho doanh nghiệp hay không.
Cơ sở đánh giá: Doanh nghiệp phải có bằng chứng vững chắc về khả năng thu hồi các dòng tiền trong tương lai từ bất động sản này. Các bằng chứng bao gồm: hợp đồng cho thuê đã ký (đối với BĐS cho thuê) hoặc các phân tích thị trường, quy hoạch (đối với BĐS chờ tăng giá).
Các loại lợi ích: Lợi ích kinh tế được kỳ vọng bao gồm tiền thuê định kỳ nhận được hoặc lãi vốn thu được khi thanh lý (bán) bất động sản đầu tư sau một thời gian nắm giữ.
Trách nhiệm của doanh nghiệp: Nếu doanh nghiệp không thể chứng minh một cách hợp lý về khả năng thu được lợi ích kinh tế trong tương lai, bất động sản đó sẽ không được ghi nhận là tài sản trên bảng cân đối kế toán.

2. Nguyên giá phải được xác định một cách đáng tin cậy

Điều kiện thứ hai đảm bảo tính minh bạch và chính xác trong việc ghi sổ kế toán.
Khái niệm nguyên giá: Nguyên giá của BĐSĐT là toàn bộ chi phí mà doanh nghiệp đã bỏ ra để có được và đưa bất động sản đó vào trạng thái sẵn sàng sử dụng. Các chi phí này bao gồm giá mua, thuế không được hoàn lại, chi phí liên quan trực tiếp (như lệ phí, phí môi giới, chi phí xây dựng, cải tạo).
Tính đáng tin cậy: Giá trị này phải được xác định dựa trên các chứng từ gốc có giá trị pháp lý, bao gồm hóa đơn tài chính, chứng từ thanh toán, biên bản nghiệm thu, và hợp đồng. Việc sử dụng các ước tính chủ quan hoặc giá trị không có căn cứ sẽ không được chấp nhận.
Việc thỏa mãn đồng thời hai điều kiện này là cơ sở pháp lý để kế toán ghi nhận tăng (Nợ) Tài khoản 217 theo nguyên giá, đồng thời thiết lập cơ sở để tính toán khấu hao hoặc xác định giá trị tổn thất sau này (nếu có). Bất cứ chi phí nào phát sinh sau khi ghi nhận ban đầu (chi phí sửa chữa, nâng cấp) cũng sẽ được vốn hóa vào nguyên giá nếu đáp ứng hai điều kiện cơ bản này và làm tăng lợi ích kinh tế trong tương lai.

Thông tin khác

Thông tin tuyển dụng và hướng dẫn

Nguồn: https://thuvienphapluat.vn/phap-luat/hai-dieu-kien-de-ghi-nhan-bat-dong-san-dau-tu-vao-tai-khoan-217-la-gi-bat-dong-san-dau-tu-ghi-nhan--118158-237574.html
Next Post Previous Post